SỰ PHÁT TRIỂN CỦA CHẾ TÁC MÙI
HƯƠNG
Mùi hương là một công cụ mạnh mẽ để thể hiện cá tính của chúng ta
trong việc xây dựng hình ảnh bản thân và gặp gỡ người khác. Mùi hương đồng hành
cùng chúng ta trong cuộc sống hàng ngày và kể một vài điều về chúng ta, nâng
cao ký ức và cảm xúc. Vậy hôm nay hãy cùng Pure Oil Garden tìm hiểu mùi hương đã được phát triển như nào nhé.
Nguồn gốc của mùi hương
Lịch sử của nước hoa chắc chắn không phải là gần đây. Mùi hương thường được cho là do người Ai Cập cổ đại phát hiện và dử dử dụng đầu tiên. Họ sử dụng mùi hương khi cầu nguyện và trong nghi lễ tôn giáo bằng cách đốt các loại tinh dầu, nhựa cây và nước hoa thơm.Việc này có khá nhiều chức năng. Đầu tiên, họ cho rằng đốt cháy các loại dầu và thuốc cao là cần thiết để đảm bảo sự bảo vệ và lòng nhân từ của các vị thần. Bên cạnh đó, mùi hương cũng được sử dụng để truyền tải thông điệp và lời cầu nguyện đến người chết, thanh lọc cơ thể và tiến hành các nghi lễ ướp xác.
Các
chức năng ban đầu
Theo thời gian, mùi hương không chỉ giới hạn ở các khía cạnh thiêng
liêng, mà chúng còn được sử dụng trong cuộc sống hàng ngày. Vào thời Ai
Cập cổ đại, loại gia vị, hương liệu và nhựa không chỉ được buôn bán rất nhiều ở
Ai Cập mà còn được nhập khẩu từ các vùng đất xa xôi như Trung Đông, Ả Rập và Ấn
Độ. Từ những ngành nghề này, gỗ tốt, nhựa thơm và hương đã được nhập khẩu
để tạo nên một số thành phần chính của mùi hương thời đó.
Chức năng thiêng liêng của mùi hương không bị mất theo thời gian, và nó tiếp tục cùng với thế tục qua nhiều thế kỷ. Có bằng chứng quý giá về việc sử dụng nước hoa làm lễ vật thiêng liêng trong tôn giáo Do Thái. Sự tôn thờ của Magi được thuật lại trong Kinh Thánh cho thấy tầm quan trọng của cử chỉ dâng những tinh chất thiêng liêng như hương và nhựa cây mật nhi lạp. Ngoài việc sử dụng mùi hương trong nghi lễ tôn giáo để thanh lọc cơ thể, nó còn được coi như một loại mỹ phẩm thực sự. Chất bảo quản, nước và dầu thơm thu được với quá trình ngâm chậm và chiết xuất các tinh chất từ thực vật thơm, gỗ và nhựa.
Trong
thời kỳ của người Hy Lạp cổ đại, nước hoa rời khỏi các nghi lễ tôn giáo và bắt
đầu đi vào cuộc sống hàng ngày của người dân thường. Nó liên quan đến
huyền thoại về vẻ đẹp và chăm sóc cơ thể, và chính xác theo nghĩa đen, nó bắt
đầu đóng một vai trò cơ bản trong cuộc sống hàng ngày. Các chuyến thám
hiểm đến phương Đông thông qua thương mại hương hiệu sau đó sẽ phát hiện ra các
nguyên liệu mới và quý giá, tạo điều kiện cho một giao dịch nước hoa mãnh liệt
trên toàn thế giới được biết đến.
Người La Mã đã thu thập các di sản phương Đông và Hy Lạp, và họ
tiếp tục liên kết nước hoa cả với lĩnh vực thiêng liêng và đời thường. Ở Rome,
nhờ các cuộc chinh phạt và thám hiểm liên tục, họ bắt đầu cảm thấy ảnh hưởng
của các nền văn hóa và phong tục khác nhau dần dần bị đồng hóa. Chẳng hạn, từ
Etruscans dường như bắt đầu thói quen đốt các tinh chất trong các thùng chứa,
để mùi hương lan tỏa trong những khoảnh khắc vui tươi, trong các điệu nhảy và
nghi thức tang lễ. Một trong những đổi mới quan trọng nhất được gán cho người
La Mã là việc sử dụng hộp đựng thủy tinh thổi cho nước hoa. Chất liệu này không
mùi và dễ tạo hình, vì vậy thủy tinh có thể được chế tạo với nhiều hình dạng và
màu sắc khác nhau. Nó hoàn hảo để chứa những loại hương liệu làm đẹp và dầu
thơm đầu tiên.
Sự phát triển của mùi hương
Nhờ
những ảnh hưởng qua lại giữa việc mua lại phương Tây và kiến thức khoa học Ả
Rập, mùi hương tiếp tục đóng một vai trò quan trọng trong văn hóa phương Đông. Đặc
biệt, trong số những người Ả Rập, người ta thường sử dụng nước hoa cho mục đích
cá nhân, để đi kèm với các nghi thức thanh tẩy hoặc như một chất làm mát không
khí. Người Ả Rập cũng là người phát minh ra alembic và phổ biến khắp châu
Âu nghệ thuật chưng cất cổ xưa.
Rất nhiều loại tinh dầu bắt nguồn từ vùng đất đặc biệt và đậm chất
mùi hương này. Loại dầu phổ biến nhất là nước hoa hồng, dùng làm nước hoa
trong nhà và tạo cảm giác tươi mới cho con người ở những nơi tôn giáo và để
chuẩn bị thức ăn và đồ uống. Những khám phá về hóa học và thuật giả kim
cho phép người Ả Rập xuất khẩu nguyên liệu thô quý giá trên khắp thế giới và do
đó kiểm soát việc buôn bán các thành phẩm của mùi hương trong nhiều thế kỷ.
Lịch
sử của nước hoa cũng chạm đến vùng đất phương Đông xa xôi, nơi mà rất lâu đã
không được biết đến bởi các nền văn minh phương Tây. Nơi đó sở hữu một sự quyến
rũ kỳ lạ và bí ẩn, hương liệu, gia vị, lụa và các hàng hóa quý giá khác. Trong
văn hóa Trung Quốc, những người tỏa ra mùi thơm đều được đánh giá cao, vì vậy người
ta thường sử dụng các loại mùi thơm dễ chịu như hoắc hương và cái gọi là
"Violet Trung Quốc" hay Telosma có dây, có mùi thơm nồng và rất thư
giãn. Còn ở Nhật Bản, mùi hương phổ biến nhất là hoa trà, hoa anh đào. Chúng
cũng được sử dụng trong văn hóa phương Tây trong các nghi lễ thiêng liêng.
Trong khi đó ở phương Tây, sau khi đế chế La Mã sụp đổ vào thế kỷ
thứ 5 sau Công nguyên và bắt đầu các cuộc xâm lược man rợ, một phần kiến thức
khoa học có được trong các thế kỷ trước đã bị mất. Nhờ sự giao thương mạnh
mẽ với phương Đông, lịch sử nước hoa vẫn tiếp tục trong suốt thời kỳ đen tối
vào đầu thời Trung cổ.
Do hậu quả của các cuộc thập tự chinh (cuộc chiến được kêu gọi bởi Giáo Hoàng để phục hồi sự ảnh hưởng của Kito giáo), việc buôn bán nước hoa phát triển mạnh trở lại từ phương Đông sang phương Tây và thương mại hàng hóa ở châu Âu chủ yếu đi từ Venice. Hoa, cây thơm và tinh dầu được sử dụng để thơm cả nước cho bồn tắm và nước để rửa tay trước bữa ăn. Đặc biệt trong các phòng ăn có một bồn nước với cánh hoa hồng hoặc tím, và cây xô thơm, hoa cúc hoặc cây hương thảo cũng được sử dụng để pha chế. Những quý cô thượng lưu thường dùng những tinh chất hoa oải hương, violet hoặc giấu những chiếc túi thơm dưới áo choàng của họ. Một thứ rất phổ biến khác là pomander, một hộp kim loại nhỏ treo trên cổ có mùi thơm tự nhiên như hoa oải hương. Đây là những đối tượng sử dụng rất phổ biến cho mọi tầng lớp xã hội tại thời điểm đó. Chúng được sử dụng chủ yếu để che đi thói quen vệ sinh không tốt nào đó và cũng bởi vì chúngđược cho là có sức mạnh để tránh xa bệnh dịch bệnh. Việc tẩy độc và khử mùi đã được sử dụng trong nhà bằng cách đốt nguyệt quế hoặc hương thảo.
Việc phát minh ra sản phẩm chưng cất đã cho phép thay thế dầu bằng alchol như một chất mang mùi thơm. Các sản phẩm của thời đại mới này chủ yếu là nước hoa hồng hoặc cam. Nghệ thuật mùi hương đã trải qua một tiến bộ lớn trong thời Phục hưng nhờ vào kiến thức gia tăng trong lĩnh vực hóa học và cải tiến các kỹ thuật chưng cất. Tinh chất và nước thơm được sử dụng như một phương thuốc chữa một số bệnh, nhưng mục đích chính của chúng là làm thơm cơ thể, môi trường và cả các phụ kiện bằng da như găng tay và thắt lưng.
Mùi hương lan đến Pháp – bước
ngoặt lớn của nền công nghiệp mùi hương.
Việc khám phá Thế giới mới và Con đường Ấn Độ đã mang vani, ca cao, quế và gừng đến châu Âu. Dần dần chúng lan truyền đến Pháp. Đặc biệt, nước hoa Ý lan sang Pháp mang xu hướng nước hoa. Trong khi đó, ở Venice, một thương mại thịnh vượng của các loại gia vị và hương liệu quý giá đã phát triển, điều này sớm khiến Ý trở thành điểm đến hàng đầu cho nước hoa xa xỉ. Trong năm 1700 tại Pháp, việc sản xuất các phụ kiện bằng da có mùi thơm như giày dép, găng tay và thắt lưng là một ngành kinh doanh đang phát triển. Các tinh chất được đánh giá cao nhất cho việc sử dụng này là màu hồng, củ và hoa nhài.
Trong
thời đại này, "nhận thức mùi hương" mới được sinh ra, và nó tinh tế
và tự nhiên hơn. Mọi người bắt đầu quan tâm đến vệ sinh hơn. Xu hướng
này có thể dễ dàng tìm thấy trong việc tạo ra các phòng dành riêng cho nhà vệ
sinh và phòng tắm, cũng như sở thích chung về các mùi hương tinh tế, chẳng hạn
như những sản phẩm được sản xuất tại Grasse và trên toàn nước Pháp. Mọi người
bắt đầu tập trung vào sự quyến rũ và phô trương, điều này đã mang đến sự phát
triển của những chai thủy tinh trang nhã cho nước hoa, hộp kẹo, pommander lạ
mắt và pot pourri để mùi hương phảng phất xung quanh.
Vào năm 1800, việc buôn bán nước hoa của Ý, bị giam cầm sau đó vào
phía sau của các tiệm cắt tóc, đã đi qua một số Cửa hàng nước hoa lớn như
Bertelli ở Milan, Pagrangi ở Alessandria và Puglisi & Manara ở Palermo.
Vào đầu thế kỷ 19, sau Cách mạng Pháp, xã hội Pháp đã cống hiến
cho một sự xa xỉ không giới hạn khiến Paris trở thành thủ đô thời trang quốc tế . Nhờ tự do hóa giao dịch, một thời kỳ sản xuất
nước hoa rất có lợi đã bắt đầu, được yêu thích bởi cả các hoàng đế và người dân
thường.
Hơn nữa, các khám phá về hóa học đã giúp việc tổng hợp các phân tử
mùi hương khác nhau sẽ cho phép tạo ra các hương đặc biệt và chất lượng cao. Mùi
hương mãnh liệt và gợi cảm được dựa trên xạ hương, hoắc hương hoặc heliotropic,
trong khi nước hoa dựa trên hoa hồng, hoa nhài hoặc hoa huệ tinh tế hơn. Hơn
nữa, các thương hiệu lớn bắt đầu tạo ra các dòng mỹ phẩm cho các nhà hát và nhà
vệ sinh nữ.
Mùi hương ngày nay
Thế giới mùi hương sớm trở thành một ngành công nghiệp toàn cầu
thay vì nghề thủ công xa xỉ.
Tuy
nhiên, xu hướng này bị phản đối bởi một cách tiếp cận mới nhằm lấy lại truyền
thống lâu đời và sự độc đáo của các sản phẩm thủ công được thiết kế riêng như
sự độc đáo mà các giác quan cảm nhận được. Đó là lý do tại sao các thương
hiệu đang đầu tư ngày càng nhiều vào việc xây dựng một bản sắc khứu giác dễ
nhận biết.
Mùi
hương được sinh ra như là một biểu hiện của nghi thức và đặc quyền của sự ưu tú
nhưng qua nhiều thế kỷ, nó dần dần trải qua quá trình dân chủ hóa. Mùi
hương đã đi từ một yếu tố thiêng liêng đến một phụ kiện xa xỉ, từ một công cụ
quyến rũ đến một phương thuốc trị liệu quý giá. Ngày nay, nước hoa không
còn là đặc điểm của tầng lớp giàu có nữa, mà nó đi kèm với cuộc sống hàng ngày
như một biểu hiện độc đáo và nguyên bản của chúng ta.